Với khả năng rút ngắn hành trình London – New York từ 7 tiếng xuống chỉ còn 45 phút, A-HyM không đơn thuần là một mẫu thiết kế máy bay mới, mà là lời tuyên bố đầy tham vọng về tương lai di chuyển siêu tốc, nơi ranh giới giữa các lục địa trở nên mờ nhạt hơn bao giờ hết. Nhưng câu hỏi đặt ra không phải là liệu có thể bay nhanh đến vậy, mà là liệu chúng ta đã sẵn sàng về mặt công nghệ, hạ tầng và luật lệ để đón nhận một cuộc cách mạng siêu thanh hay chưa?
Máy bay siêu thanh dân dụng không phải là ý tưởng mới – Concorde từng thực hiện điều đó vào cuối thế kỷ 20 – nhưng tốc độ 2.180 km/h của nó vẫn chỉ là một phần nhỏ so với tham vọng của A-HyM. Bay ở vận tốc Mach 7,3 đồng nghĩa với việc đẩy vật thể cỡ lớn như máy bay lên một vùng áp lực, nhiệt độ và chấn động chưa từng có tiền lệ trong hàng không thương mại.
Ma sát với không khí ở tốc độ này có thể khiến lớp vỏ máy bay nóng lên tới 1.000 độ C – điều kiện khắc nghiệt đòi hỏi vật liệu chịu nhiệt như titan và sợi carbon không chỉ để tồn tại mà còn phải đủ nhẹ để đảm bảo hiệu suất bay. Không chỉ vậy, việc kiểm soát áp suất cabin, ổn định cấu trúc trong điều kiện siêu thanh và tích hợp động cơ lai sử dụng hydro đều là những thách thức mà đến nay, phần lớn vẫn chưa có lời giải thử nghiệm thực tế.
Một trong những rào cản lớn nhất khiến Concorde bị khai tử là tiếng nổ siêu thanh (sonic boom) – thứ âm thanh đinh tai có thể gây ra chấn động cho các khu dân cư bên dưới. Trong thiết kế của A-HyM, Oscar Vinals đề xuất tích hợp công nghệ giảm tiếng nổ – một giải pháp từng chỉ tồn tại trong các dự án quân sự tối mật hoặc mô hình nghiên cứu NASA.
Nếu thành công, A-HyM không chỉ bay nhanh mà còn "êm", cho phép các chuyến bay siêu thanh diễn ra trên đất liền – điều mà đến nay, vẫn bị cấm ở phần lớn quốc gia. Đây có thể là "át chủ bài" biến phương tiện này từ một bản vẽ ấn tượng thành phương tiện có khả năng vận hành thực tế.
Giữa lúc ngành hàng không đối mặt áp lực cắt giảm phát thải carbon, việc A-HyM sử dụng nhiên liệu hydro xanh là điểm cộng lớn. Tuy nhiên, hydro không phải giải pháp đơn giản. Việc lưu trữ, vận chuyển và đốt cháy hydro ở quy mô lớn, trong điều kiện vận tốc siêu thanh, cần một hạ tầng hoàn toàn mới và sự đồng bộ từ cả ngành công nghiệp năng lượng lẫn hàng không.
Ngoài ra, động cơ chu trình kết hợp mà Vinals mô tả – từ phản lực dòng thẳng đến động cơ nổ xiên (Oblique Detonation Engine - ODE) – mới chỉ dừng ở mức nguyên mẫu lý thuyết. Chưa có công ty nào vận hành chúng thành công trong môi trường dân dụng.
Điểm nhấn khác biệt trong thiết kế của A-HyM là cabin "toàn màn hình" thay vì cửa sổ truyền thống. Đây không chỉ là giải pháp thẩm mỹ mà còn là cách giảm áp suất, tăng độ bền thân máy bay. Trên hết, nó thể hiện tư duy thiết kế tương lai, nơi chuyến bay không còn chỉ là phương tiện di chuyển, mà là một trải nghiệm thị giác, âm thanh và thông tin được tùy biến hoàn toàn.
Ngay cả khi các thách thức kỹ thuật được vượt qua, vẫn còn câu hỏi kinh tế: Ai sẽ có thể và sẵn sàng trả tiền cho một hành trình siêu thanh? Concorde từng bay nhưng giá vé đắt đỏ khiến nó trở thành "đặc quyền" của giới siêu giàu và cuối cùng không thể duy trì hoạt động thương mại.
Với một chiếc máy bay 170 chỗ như A-HyM, để hiệu quả tài chính, chi phí vận hành, nhiên liệu, bảo trì và hạ tầng mặt đất đều cần được thiết kế lại – điều chưa có hãng hàng không nào thực hiện.
Kết luận: A-HyM là giấc mơ cần thiết cho tương lai hàng không – dù chưa thể cất cánh hôm nay
A-HyM có thể không bay trong thập kỷ này, thậm chí là trong vòng 20 năm tới. Nhưng giá trị của nó không nằm ở việc có thể vận hành sớm, mà nằm ở việc nó gợi mở những giới hạn mới cho ngành hàng không – một ngành đang khát khao đổi mới sau hàng thập kỷ bị trói buộc bởi nhiên liệu hóa thạch, tiếng ồn và thời gian chậm chạp.