Khi nhân loại ngày càng phụ thuộc vào mạng lưới vệ tinh để duy trì kết nối toàn cầu, một "kẻ thù tự nhiên" cổ xưa lại đang âm thầm trở thành mối đe dọa nghiêm trọng: Mặt Trời. Trong chu kỳ hoạt động định kỳ 11 năm, Mặt Trời bước vào giai đoạn cực đại – thời điểm các vụ phun trào và bão từ gia tăng mạnh mẽ – mang theo hàng loạt hệ lụy cho cơ sở hạ tầng không gian, đặc biệt là các chòm vệ tinh đang phủ kín quỹ đạo thấp của Trái Đất, điển hình là Starlink của SpaceX.
Những gì đang xảy ra với Starlink không đơn thuần là "rủi ro kỹ thuật" mà là một bài kiểm tra mang tính hệ thống về khả năng vận hành vệ tinh trong môi trường không gian biến động. Theo các nhà nghiên cứu NASA, trong những đợt bão từ mạnh, tầng khí quyển Trái Đất bị làm nóng và phình to, gia tăng lực cản khí quyển – một lực vô hình nhưng mang tính sống còn với các vệ tinh ở quỹ đạo thấp (LEO). Kết quả là hàng chục vệ tinh Starlink đã "chết yểu", bị kéo tụt nhanh hơn dự kiến và thiêu rụi khi tái nhập khí quyển. Trong một đợt bão từ điển hình, tuổi thọ của vệ tinh có thể giảm tới 10 ngày – một con số tưởng nhỏ nhưng vô cùng đáng kể trong bối cảnh chi phí vận hành và thay thế ngày càng leo thang.
Điều trớ trêu là sự cố này vừa là thách thức vừa là cơ hội. Các nhà nghiên cứu như Sean Elvidge chỉ ra rằng, hiện tượng hồi quyển nhanh có thể hỗ trợ việc loại bỏ các vệ tinh lỗi, giảm nguy cơ rác vũ trụ – mối lo thường trực khi không gian ngày càng chật chội. Nhưng mặt trái của nó là giới hạn khả năng duy trì hoạt động của những vệ tinh ở độ cao thấp – nơi vốn dĩ tối ưu cho dịch vụ Internet không gian như Starlink.
Trong một trường hợp hiếm gặp, mảnh vỡ nặng 2,5 kg của vệ tinh Starlink đã rơi xuống một trang trại ở Canada vào tháng 8/2024, khiến các chuyên gia cảnh báo rằng nếu xu hướng "hồi quyển không kiểm soát" gia tăng, khả năng mảnh vỡ rơi xuống đất có thể trở thành mối nguy hiểm thực sự – không chỉ về kỹ thuật, mà còn về trách nhiệm pháp lý và an toàn cộng đồng.
Với hơn 7.000 vệ tinh đang hoạt động và kế hoạch nâng con số này lên hơn 30.000, SpaceX hiện là người chơi lớn nhất trong lĩnh vực không gian thương mại. Tần suất phóng vệ tinh gần như hàng tuần của họ là minh chứng cho tham vọng phủ sóng toàn cầu. Tuy nhiên, như nhà nghiên cứu Denny Oliveira nhận định, chúng ta đang chứng kiến một thực tế chưa từng có: hàng trăm vệ tinh tái nhập khí quyển chỉ trong vài năm, và trong tương lai gần, hiện tượng này có thể xảy ra mỗi ngày.
Điều này đặt ra một câu hỏi mang tính chiến lược: liệu mô hình “thay mới liên tục” có còn bền vững khi Mặt Trời – một yếu tố không thể kiểm soát – trở thành biến số chính ảnh hưởng đến vòng đời vệ tinh? Không gian, tưởng như là biên giới mới đầy hứa hẹn, lại đang chứng minh rằng nó không miễn nhiễm với các quy luật tự nhiên khắc nghiệt.
Trong bối cảnh đó, Starlink có thể là hình mẫu đầu tiên đối mặt với thách thức, nhưng chắc chắn không phải là cuối cùng. Những gì đang diễn ra chính là lời nhắc nhở: mở rộng hoạt động ra không gian cần đi kèm với sự hiểu biết sâu sắc hơn về các mối đe dọa tự nhiên – không chỉ từ con người, mà còn từ chính vũ trụ mà chúng ta đang bước vào.