Chip 3E6000 thuộc dòng 3C6000, sử dụng kiến trúc LoongArch 6000 – một ISA (Instruction Set Architecture) do chính Loongson phát triển, tách biệt hoàn toàn khỏi các kiến trúc Mỹ như x86 hay ARM. Đây là lựa chọn mang tính chính trị – kỹ thuật, nhằm giảm phụ thuộc vào công nghệ nước ngoài giữa bối cảnh Trung Quốc đối mặt với các lệnh cấm vận ngày càng khắt khe.
Tuy nhiên, để hiện thực hóa bộ xử lý 64 lõi bằng công nghệ bán dẫn trong nước – vốn còn kém xa so với TSMC hay Intel – Loongson phải áp dụng kiến trúc chiplet, ghép nối bốn cụm chip bằng công nghệ LoongLink. Cách tiếp cận này tương tự mesh của Intel, Infinity Fabric của AMD hay NVLink của Nvidia, nhưng đặt trong điều kiện kỹ thuật và chuỗi cung ứng hạn chế, đây là thành tựu đáng kể của Trung Quốc.
Theo đánh giá từ Fast Technology, hiệu năng của 3E6000 tương đương với Intel Xeon Platinum 8380 – CPU 80 lõi kiến trúc Ice Lake phát hành từ năm 2019. Cụ thể, 3E6000 nhỉnh hơn 35% ở bài kiểm tra xử lý số nguyên, nhưng thua 14% ở tác vụ dấu phẩy động – vốn rất quan trọng trong các ứng dụng khoa học và AI.
Vấn đề đặt ra không chỉ là hiệu năng, mà là thời điểm. Dù 3E6000 ra mắt vào cuối 2024, nhưng lại chỉ đuổi kịp được chip máy chủ của Intel đã 5 năm tuổi. Điều này cho thấy khoảng cách thực tế giữa ngành bán dẫn Trung Quốc và phương Tây vẫn còn khá xa, đặc biệt khi các đối thủ đã chuyển sang tiến trình 5nm, 3nm và đang tăng tốc với AI accelerator.
Dù chưa thể cạnh tranh toàn diện, Loongson đang cho thấy chiến lược phát triển có tầm nhìn. Ngoài 3E6000, công ty còn lên kế hoạch tung ra các mẫu chip mới như 3B6600 và 3B7000, sử dụng lõi LA864 tốc độ cao hơn, hướng tới hiệu năng tương đương CPU Intel thế hệ 13 và 14 (Raptor Lake). Điều này thể hiện nỗ lực không ngừng trong cả thiết kế vi kiến trúc và cải tiến xung nhịp – hai yếu tố sống còn nếu Trung Quốc muốn giành quyền kiểm soát chuỗi cung ứng công nghệ cao.
Sự xuất hiện của Loongson 3E6000 là dấu mốc cho thấy Trung Quốc không còn “bước chậm” trong ngành bán dẫn. Tuy chưa thể gọi là đột phá, nhưng nó là minh chứng rõ nét cho một quá trình đi lên bằng thực lực nội địa – điều mà Mỹ và phương Tây không thể xem thường trong cuộc cạnh tranh công nghệ dài hơi.