Thày Park đã chỉ huy và giải quyết chiến dịch này như thế nào? Ta hãy phân tích để thấy ông là nhà cầm quân tài ba mức nào.
1. Chiến tranh tâm lý: Chiến tranh tâm lý đôi khi không phải là làm cho đối phương sợ mình mà còn làm cho đối phương coi thường mình trước khi xung trận.
Sau trận thắng Brunei 6-0, thày Park tuyên bố tuy đội Việt Nam thắng nhưng lối đá tạt cánh là không đúng ý đồ chỉ đạo của ông.
Sau trận thắng nghẹt thở với U23 Inđônêxia 1-0, thày Park chỉ công nhận chiến thắng nhờ may mắn, các cầu thủ còn thiếu kinh nghiệm, tập trung được ít ngày nên chưa nắm được triết lý bóng đá của ông. Rồi ông còn nhận khuyết điểm thay người không hợp lý.
Trong bóng đá, việc huấn luyện viên chê trách cầu thủ là tối kỵ. Cũng chẳng ai tự nhận mình yếu kém ngay trước trận đấu quan trọng nhất với Thái Lan. Đã thế, ông lại còn khen đội Thái Lan hết lời: cầu thủ giỏi, đồng đều, được chuẩn bị kỹ lưỡng hơn đội Việt Nam. Thoạt nhìn, ta thấy dường như ông muốn: 1. Tháo bớt gánh nặng áp lực tâm lý cho số cầu thủ trẻ mới bổ sung mà số này là đa số (Các con còn kém lắm, cứ cố đá, có thua cũng không ai trách). 2. Có vẻ như dọn đường dư luận để thanh minh cho thất bại nếu có.
Chỉ sau khi U23 Việt Nam thắng oanh liệt U23 Thái lan, chúng ta mới thật sự hiểu mưu sâu của thày Park. Trước trận đấu, các chuyên gia quốc tế, nhiều bình luận viên và người hâm mộ đều cho rằng đội Việt Nam chơi chuệch choạc thế làm sao thắng nổi người Thái.
Tất nhiên là đội U23 Thái lan cũng không nằm ngoài số đó. Và họ rơi vào vết xe đổ của chính đội U23 Inđônêxia - đội đã thua họ 0-4 ngay trận đầu tiên. Họ đã trả giá, thua đội Việt Nam với đúng tỷ số đó. Tâm thế “thắng trước khi vào trận” đã làm hại đội Thái. Họ tưởng ngon ăn, đến khi cắn phải "hòn sạn" là vỡ trận.
Tâm lý coi thường đối phương thể hiện ở những chi tiết: thủ môn đội Thái để lọt bóng qua hai chân sau cú sút không thật hiểm hóc của Đức Chinh mà dân bóng đá gọi là bị xâu kim, rồi cú mất kiềm chế đánh người dẫn đến thẻ đỏ của Sapochai.
2. Chiến thắng từ sơ đồ chiến thuật: Ông Park không dựng xe buýt, không đổ bê tông mà dùng sơ đồ 3-5-2 ông ít khi dùng. Với 5 tiền vệ, đội U23 Việt Nam hoàn toàn làm chủ khu giữa sân, bóp chết mọi mầm mống tấn công của đối phương từ trong trứng nước.
Từ một đội đá ung dung vẫn thắng dòn giã, Thái lan biến thành đội ú ớ và đá láo không khác gì U23 Inđônêxia.
Vẫn còn đó những sai số kỹ thuật, những lỗi mất bóng, những đường chuyền sai địa chỉ nhưng những cái đó bị lu mờ, trở nên không quan trọng trong sơ đồ chiến thuật đã thắng của thày Park.
3. Phát huy được tinh thần Việt Nam: Nhiều người, kể cả Thủ tướng, luôn nói đến "tinh thần Park Hang-Seo". Nhưng có lẽ, nên chỉnh lại là "tinh thần Việt Nam" mà thày Park biết khơi dậy và phát huy. Trận đá thắng U23 Thái Lan các cầu thủ mới toanh của ta tỏ ra chững chạc và xuất sắc không kém gì lứa đàn anh năm ngoái ở Thường Châu.
Ông Park không những rất mưu lược mà còn mát tay!