Phát ngôn của Sam Altman về việc Meta sẵn sàng trả tới 100 triệu USD để lôi kéo nhân viên OpenAI không chỉ khiến dư luận dậy sóng, mà còn khơi mào một cuộc đối đầu mới – không chỉ về công nghệ, mà cả truyền thông, chiến lược nhân sự và danh dự doanh nghiệp.
Phản ứng nhanh chóng từ phía Meta cho thấy mức độ nhạy cảm của vấn đề. Andrew Bosworth, Giám đốc công nghệ của công ty, đã thẳng thắn bác bỏ thông tin này tại cuộc họp toàn công ty, gọi phát biểu của Altman là “không trung thực” và “phóng đại”. Tuy nhiên, đằng sau những lời phản pháo là một thực tế không thể chối cãi: cuộc đua giành giật nhân tài AI đang ngày càng khốc liệt, đến mức mọi phát biểu công khai đều mang màu sắc chiến lược.
Bosworth không phủ nhận rằng những con số như 100 triệu USD có thể xảy ra, nhưng trong bối cảnh cực kỳ đặc biệt, thường đi kèm gói cổ phiếu hạn chế (RSU), trả dần theo năm và gắn với hiệu suất. Điều này hoàn toàn phù hợp với thông lệ tại các công ty công nghệ lớn, nơi lương thưởng của các lãnh đạo cấp cao có thể lên tới hàng chục triệu USD mỗi năm, như chính Bosworth.
Điều đáng chú ý là cả Meta lẫn OpenAI đều hiểu rõ ý nghĩa biểu tượng của “nhân tài AI” trong cuộc đua quyền lực trí tuệ nhân tạo. Việc giữ được các nhà khoa học hàng đầu hay chiêu mộ được “người từ phe bên kia” không đơn thuần là bài toán kỹ thuật hay lương thưởng, mà là một chiến thắng về tinh thần, niềm tin và vị thế trên bản đồ AI toàn cầu.
Meta, dưới sự điều phối của Mark Zuckerberg, đang đầu tư hàng tỷ USD vào các dự án AI – trong đó có nỗ lực xây dựng một mô hình siêu trí tuệ AGI. Việc công khai thành lập nhóm nghiên cứu mới quy tụ khoảng 50 chuyên gia AI, cùng khoản đầu tư khổng lồ vào startup Scale AI, cho thấy công ty này không giấu giếm tham vọng trở thành đối trọng trực tiếp của OpenAI.
Trong bối cảnh đó, việc Altman lên tiếng về mức thưởng “khủng” có thể được nhìn nhận như một chiến thuật phòng thủ – vừa cảnh báo đội ngũ nội bộ, vừa hướng dư luận vào câu chuyện đạo đức tuyển dụng. Còn Meta, khi lên tiếng phản bác, không chỉ bảo vệ hình ảnh tài chính hợp lý mà còn phản đòn bằng một thông điệp ngầm: “Chúng tôi không cần trả 100 triệu USD, nhưng vẫn thu hút được người giỏi từ chính OpenAI”.
Bằng chứng là những cái tên như Lucas Beyer hay Alexander Kolesnikov – dù phủ nhận khoản thưởng 100 triệu USD – vẫn rời bỏ OpenAI để đầu quân cho Meta. Điều này phản ánh một sự dịch chuyển ngầm trong hệ sinh thái AI, nơi con người – chứ không chỉ mô hình – đang là tài sản chiến lược quan trọng nhất.
Rõ ràng, trong kỷ nguyên AI, cuộc cạnh tranh không còn dừng ở mức sản phẩm hay thuật toán, mà đã lan sang khâu nhân sự, uy tín thương hiệu và thậm chí là kiểm soát dư luận. Khi mỗi nhà nghiên cứu hàng đầu có thể mang theo cả tầm nhìn, công nghệ và văn hóa tổ chức, thì một lần chuyển việc cũng có thể làm lệch cán cân giữa các thế lực trí tuệ nhân tạo.
Dù Meta hay OpenAI có giành phần thắng, cuộc chiến này đã lật mở một thực tế: tương lai của AI không chỉ được viết bằng code, mà còn bằng con người – và những câu chuyện đằng sau hậu trường mà công chúng hiếm khi được thấy.