Google vừa phát hành bản vá khẩn cấp cho Chrome nhằm xử lý hai lỗ hổng bảo mật nghiêm trọng, trong đó có một lỗ hổng zero-day đang bị khai thác trong thực tế. Đây không phải là lần đầu Chrome đối mặt với sự cố dạng này, nhưng điều đáng lo ngại là tốc độ khai thác ngày càng nhanh, quy mô ảnh hưởng ngày càng rộng và mức độ âm thầm ngày càng đáng sợ.
Lỗ hổng CVE-2025-5419 nằm sâu trong V8 Engine – bộ xử lý JavaScript cốt lõi của Chrome – cho phép tin tặc vượt qua giới hạn bộ nhớ, đọc và ghi dữ liệu tùy ý, mở đường cho việc thực thi mã độc từ xa. Khác với các lỗ hổng thông thường, zero-day đồng nghĩa với việc người dùng hoàn toàn không có cơ hội phòng vệ – tin tặc đã hành động trước khi lỗ hổng được công khai.
Google xác nhận lỗ hổng đã bị khai thác trước khi bản vá được phát hành. Trong thực tế, chỉ một cú nhấp chuột vào một trang web độc hại cũng có thể khiến người dùng trở thành nạn nhân mà không hay biết.
Bên cạnh zero-day trong V8, lỗ hổng thứ hai (CVE-2025-4664) liên quan đến xử lý tiêu đề HTTP và referrer-policy, cho phép kẻ xấu đánh cắp token đăng nhập, ID phiên và dữ liệu nhạy cảm qua các đường dẫn URL. Điều đáng ngại là cơ chế tấn công này không đòi hỏi người dùng phải tương tác gì thêm – chỉ cần truy cập một trang bị gài bẫy là đủ.
Câu hỏi lớn đặt ra: Liệu chúng ta đang quá phụ thuộc vào các công cụ số mà không lường hết được rủi ro đi kèm?
Chrome hiện chiếm hơn 60% thị phần trình duyệt toàn cầu. Khi một nền tảng phổ biến như vậy gặp sự cố bảo mật, hệ quả không chỉ dừng lại ở người dùng cá nhân, mà còn ảnh hưởng đến các hệ thống tài chính, doanh nghiệp, tổ chức chính phủ – những nơi mà một cookie hay session token bị rò rỉ cũng có thể mở toang cánh cửa cho thảm họa an ninh mạng.
Thực tế cho thấy khoảng cách giữa thời điểm lỗ hổng được công bố và thời điểm tin tặc khai thác thành công đang rút ngắn từ vài ngày xuống chỉ còn vài giờ. Ở cấp độ tổ chức, nếu không có quy trình cập nhật tự động và giám sát liên tục, khả năng bị tấn công là gần như chắc chắn.
Google, như thường lệ, đã phản ứng rất nhanh với bản vá – nhưng sự bảo vệ cuối cùng vẫn nằm ở nhận thức và hành động của người dùng.
Việc cập nhật trình duyệt ngay lập tức, sử dụng các công cụ bảo mật bổ trợ, cảnh giác với liên kết đáng ngờ – nay không còn là "lời khuyên", mà là hành vi phòng vệ bắt buộc trong kỷ nguyên mà ranh giới giữa tiện ích và hiểm họa đã trở nên mong manh.
Lỗ hổng zero-day lần này thêm một lần nữa xác nhận: Không có hệ thống nào là bất khả xâm phạm. Khi công nghệ ngày càng thông minh, tội phạm mạng cũng ngày càng tinh vi. Khi người dùng tin tưởng vào tự động hóa, tin tặc càng tận dụng sự lười cảnh giác.
Nếu coi mỗi bản cập nhật phần mềm là một mũi tiêm vaccine cho hệ thống, thì sự trì hoãn chính là cơ hội để virus kỹ thuật số lây lan. Trong thế giới siêu kết nối, mỗi hành động cá nhân cũng góp phần định đoạt mức độ an toàn chung của cộng đồng số.