Tháng 11/2025, trong khi sa mạc Arizona (Mỹ) đang trở thành “thung lũng silicon thứ hai” với hàng trăm tỷ USD đổ vào từ TSMC, Intel, AMD nhờ Đạo luật CHIPS Act (52 tỷ USD trợ cấp trực tiếp + hàng trăm tỷ đầu tư tư nhân), thì Việt Nam cũng đang lặng lẽ đón làn sóng tương tự – nhưng theo cách “thông minh hơn”: tập trung vào khâu đóng gói, kiểm thử (ATP - Assembly, Testing, Packaging), thiết kế chip và dần tiến lên sản xuất.
Nếu Arizona là biểu tượng của “Mỹ đưa chip về nhà” (reshoring), thì Việt Nam đang là điểm đến hàng đầu của chiến lược “China +1” – đa dạng hóa chuỗi cung ứng khỏi Trung Quốc, được thúc đẩy bởi căng thẳng Mỹ-Trung và chính sách từ CHIPS Act.
Việt Nam 2025: Đã thu hút gần 11,6 tỷ USD vào bán dẫn – con số thực tế và ấn tượng
Theo số liệu mới nhất từ Bộ Khoa học Công nghệ (tháng 11/2025 tại SEMI EXPO Vietnam):
-
Hơn 170 dự án FDI trong lĩnh vực bán dẫn, tổng vốn đăng ký gần 11,6 tỷ USD.
-
Các “ông lớn” đang mở rộng mạnh:
-
Amkor (Hàn Quốc): Nhà máy 1,6 tỷ USD tại Bắc Ninh, lớn nhất Đông Nam Á về ATP.
-
Intel: Nhà máy lớn nhất toàn cầu tại TP.HCM, tiếp tục mở rộng.
-
Samsung: Đang nghiên cứu đầu tư sâu hơn vào khâu bán dẫn (sau khi đã rót hàng chục tỷ USD vào điện thoại).
-
Hana Micron, Foxconn, Infineon, Qualcomm, NVIDIA, Marvell… đều có trung tâm R&D hoặc nhà máy.
-
Dự báo đến 2032: Việt Nam chiếm 8-9% công suất ATP toàn cầu (từ chỉ 1% năm 2022) – theo báo cáo của Mỹ.
Chính phủ Việt Nam đã phê duyệt Chiến lược Phát triển Ngành Bán dẫn đến 2030, tầm nhìn 2050 với công thức C = SET +1:
-
S: Chip chuyên dụng (Specialized)
-
E: Ngành điện tử
-
T: Nhân tài (đào tạo 50.000 kỹ sư đến 2030, hiện đã có ~7.000 kỹ sư thiết kế)
-
+1: Thu hút đầu tư nước ngoài
Tháng 3/2025, Nhà nước phê duyệt 500 triệu USD xây dựng nhà máy fab (chế tạo chip) quy mô nhỏ đầu tiên phục vụ quốc phòng và công nghệ cao. Nhiều địa phương như Đà Nẵng, Bắc Ninh, TP.HCM đang kêu gọi dự án fab-lab trị giá hàng chục triệu USD.
So sánh nhanh: Arizona (Mỹ) vs Việt Nam (11/2025)
| Tiêu chí |
Arizona (Mỹ) – CHIPS Act |
Việt Nam – Chiến lược Quốc gia + China+1 |
| Tổng vốn đầu tư |
>400 tỷ USD (trợ cấp + tư nhân) |
~11,6 tỷ USD FDI (đang tăng nhanh) |
| Tập trung chính |
Fab tiên tiến (3nm, 2nm) – TSMC, Intel |
ATP + thiết kế + fab nhỏ (hiện đại hóa) |
| Thách thức lớn |
Thiếu lao động, nước, chi phí cao, chậm tiến độ |
Thiếu kỹ sư cao cấp, hạ tầng điện/nước |
| Lợi thế chiến lược |
Giảm phụ thuộc Đài Loan/Trung Quốc |
Chi phí thấp, vị trí địa chính trị trung lập, nhân công trẻ |
| Tăng trưởng dự kiến |
Mỹ chiếm lại 20-25% sản lượng toàn cầu |
8-9% ATP toàn cầu đến 2032 |
| Vai trò trong chuỗi cung ứng |
“Đầu não” sản xuất chip cao cấp |
“Xưởng hậu cần” đáng tin cậy + đối tác Mỹ |
Tại sao Việt Nam đang “hốt bạc” từ cuộc chơi này?
-
Mỹ trực tiếp hỗ trợ: Quỹ ITSI (500 triệu USD từ CHIPS Act) đã rót tiền đào tạo nhân lực ATP tại Việt Nam (2 triệu USD ban đầu và sẽ tăng thêm trong dài hạn). Mỹ coi Việt Nam là “đối tác quan trọng” để đa dạng hóa khỏi Trung Quốc/Đài Loan.
-
Chi phí cạnh tranh + chính trị ổn định: Lương kỹ sư Việt Nam chỉ bằng 1/5-1/10 Mỹ, thuế ưu đãi 5-10%, miễn thuế nhập khẩu thiết bị.
-
Hiệu ứng domino: Một nhà máy Amkor/Intel kéo theo hàng chục nhà cung cấp phụ trợ mang lại cho Việt Nam một hệ sinh thái hoàn chỉnh.
Thách thức còn lại (nhưng đang được giải quyết nhanh)
-
Việt Nam đang còn thiếu khoảng 40.000-45.000 kỹ sư cao cấp đến 2030. Đứng trước thách thức này, Chính phủ Việt Nam đã hợp tác với các tập đoàn từ Mỹ (Arizona State University), Hàn Quốc, Đài Loan để triển khai đào tạo kỹ sư các cấp độ.
-
Điện, nước, hạ tầng còn chưa theo kịp yêu cầu của ngành bán dẫn, vì thế Chính phủ ưu tiên cấp đất sạch, điện xanh cho dự án bán dẫn.
-
Chưa có nhà máy fab lớn, tuy nhiên, Chính phủ đang bắt đầu triển khai đầu tư fab nhỏ ước khoảng 500 triệu USD với mục tiêu tự chủ một phần vào 2030-2040.
Kết luận: Việt Nam không cần “xây Arizona thứ hai” – chúng ta đang xây “trung tâm ATP + thiết kế của Đông Nam Á”
Trong khi Mỹ chi hàng trăm tỷ USD để “đưa chip về nhà” (và vẫn chậm tiến độ), Việt Nam chỉ cần vài chục tỷ đã trở thành mắt xích không thể thiếu trong chuỗi cung ứng toàn cầu. Đây là cơ hội thế kỷ để nhảy vọt từ “gia công lắp ráp” sang “công nghệ cao thực thụ”.
2025-2030 sẽ là giai đoạn bùng nổ: hàng loạt nhà máy mới, hàng chục nghìn việc làm lương cao, và Việt Nam chính thức ghi tên trên bản đồ bán dẫn thế giới – không phải cạnh tranh trực tiếp với TSMC hay Arizona, mà là đối tác bổ sung hoàn hảo cho họ.
Bạn nghĩ sao? Việt Nam có thể đạt mục tiêu 50.000 kỹ sư bán dẫn vào 2030 không?